Gia đình

Bình thường tôi không thích đôi co với những vấn đề vô thưởng vô phạt, muôn đời không phân định kẻ thắng người thua như thế này trên internet. Nhưng hôm nay rảnh rỗi, lại trong tư thế gái sắp lấy chồng nên muốn nói về kinh nghiệm của bản thân.
Ngày trước, khi tôi 20 tuổi, tôi cũng nghĩ giống như các bạn nam, rằng người phụ nữ phải giữ được tiết hạnh. Là con gái tôi muốn được người đàn ông của tôi tôn thờ, tôi cảm thấy hạnh phúc vì được người đàn ông của mình tôn trọng và yêu mến vì cái sự trong trắng ấy. Tôi nghĩ rằng mình sẽ cố gắng chiều chuộng, chăm sóc anh và chăm sóc gia đình của anh. Tôi sẽ không bao giờ về nhà sau 10 giờ tối, không cả uống bia chứ đừng nói là uống rượu. Tôi cố gắng để đạt lấy cái người ta vẫn gọi là công – dung – ngôn - hạnh mà người phụ nữ cần có.
Để được tung hô là người phụ nữ chuẩn mực, tôi cho rằng những đứa con gái mất trinh là hư hỏng. Tôi coi thường những đứa con gái như thế. Bởi vậy, không có lẽ gì sẽ khiến họ được những người đàn ông trân trọng.
Nói chung, vì quan điểm đó mà tôi suốt ngày chỉ cắm đầu, cắm cổ học, tránh xa bọn con gái đua đòi, ngắm vuốt. Người ta nhìn tôi và tôn thờ, tôi vui vì điều đó. Rồi tôi đi Mỹ du học và ở đây, tôi đã thay đổi gần như hoàn toàn quan điểm của mình.
Đây là đất nước mà chẳng ai quan tâm xem bạn đang làm gì. Bạn có thể thờ chúa hay thờ phật, hoặc theo đạo hồi. Bạn thích lấy chồng sớm hay sống với nhau mà chẳng làm đám cưới và vẫn có con cái, bạn thích còn trinh hay mất trinh. Nói chung là chẳng ai quan tâm, quan trọng là bạn có hạnh phúc với cuộc sống của bạn không. Có điều, nếu bạn hạnh phúc bạn được hưởng, nếu bạn khó khăn hoặc có vấn đề xã hội sẽ giúp đỡ bạn. Không quan trọng bạn đi bằng gì, chọn con đường nào, chỉ có cái đích đến của hạnh phúc là quan trọng.
Tôi đã học cách không nhìn quá nhiều vào dư luận, xã hội và yêu bản thân mình hơn kể từ đó. Vì chỉ có một mình nên tôi chỉ cần làm những gì mình thích. Tôi học, tôi chơi và tôi kết bạn. Thỉnh thoảng tôi vào các câu lạc bộ cuối tuần với bạn bè. Tôi ăn mặc rực rỡ và có chút sexy, thoa chút môi đỏ, đi đôi giày cao gót và tôi tự tin bước. Tôi chẳng đến đó để tìm tình một đêm, tôi đến để uống một chút, vui một chút, yêu bản thân một chút và để thấy đời đẹp hơn. Đàn ông có thể nghĩ thấy tôi hấp dẫn hay hư hỏng tôi chẳng quan tâm. Cái tôi quan tâm là tôi thấy mình như thế nào, và tôi thấy tôi đẹp hơn mọi ngày.
Tôi tham gia hội sinh viên làm việc từ thiện, các thành viên đến từ mọi nơi trên thế giới, có người thích tiệc tùng, có người theo đạo hồi chưa bao giờ uống đồ có cồn và cầm tay con trai. Mỗi người một văn hóa nhưng kết cục chúng tôi làm việc nghiêm túc và không mệt mỏi để góp phần một chút nào đó cho thế giới.
Con người sống với nhau bình đẳng, họ giữ riêng niềm tin của họ, nhưng điều đó không ngăn cản họ làm việc và yêu quý nhau như một gia đình. Tôi học được một điều, thế giới không có giới hạn, giới hạn là do con người đặt ra. Đó là lý do vì sao phương tây đi trước chúng ta cả trăm năm.

Hãy trân trọng người yêu thương mình thực sự, yêu mình vì chính mình, thì sex cũng là một cách hưởng thụ tình yêu (Ảnh minh họa)